Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2017

HUYỀN THOẠI ĐOÁ HOA VÀ CÁNH THIÊN THẦN



Sáng đi qua cánh đồng không còn cỏ
những cánh đồng rơm rạ đã cằn khô
lúa hết reo vui, mất thẳng cánh cò
trầm một nỗi vạc buồn không ai biết
*
Tôi_cánh chim sợ đường bay biền biệt
xa lòng người, nuối tiếc chiều mưa xưa
trên quê hương, lá cây rụng không mùa
nằm chung với giấc ngàn thu huyệt mộ
*
Những sợi mưa trên tóc thay về vỗ
và vòng tay ai _tấm áo duyên trời
khoác vai tôi cho ấm chút niềm vui
và khẽ chạm quanh người tôi run lạnh
*
Tôi qùi xuống, đón trên tay phúc hạnh
để chuyến về làm hành lý hồi môn
hạt lung linh gieo đất hứa nảy mầm
vươn thành cánh đồng tình thương_xúc cảm
*
Trời cúi xuống, và anh linh cảm động
hai cuộc đời không liên hệ, song song
một doa hoa và một cánh thiên thần
cho giao hợp thành nụ hôn vĩnh cữu.

Từ ảo ảnh bỗng trở thành hiện hữu
tôi trong người và người giữa tim tôi...


đông hương




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét