Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

VỘI VÀNG



Thơ tôi đấy, viết cho người thật vội
sợ mai này biết tôi có còn không
dễ thương chữ, dễ thương như tôi vậy
phải không người_ người đã hớp hồn tôi
*
Nếu là vậy, mong được người vui nhận
chút niềm yêu sót lại trong cuộc đời
tim tôi đó_ giòng sông tim tôi đó
tôi hộp hồi, gửi đi hay là thôi?
*
Ngồi im lặng nghe tiếng chân con chữ
chạy trên đường của phím nhớ qua ngang
như biển sóng ạt ào khi triều lũ
giữa một đêm đồng tử thức muộn màng
*
Thơ tôi đấy, thảo cho người vàng vội
nhưng chân tình và đầy dẫy si mê
nhé người nhé, vì tim tôi rất tội
cứ chực hờm đem nước mát ra khoe

đông hương

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

NỖI NHỚ KHÔNG VƠI


Con giữ màu tang trên suối tóc
nỗi nhớ triền miên Mẹ vẫn đầy
sâu trọn tâm hồn, trong trí óc
khi mà con vẫn đứa mồ côi
*
Con giữ tấm hình xưa với Mẹ
bây chừ nước ảnh muốn mờ phai
những đêm nhớ Mẹ, mi nhoà lệ
khóc giùm con đến trọn cuối đời
*
Chừ tóc hai màu, vừa mới hiểu
thiếu bàn tay Mẹ chải đầu con
xưa hay nhăn nhó vì không thích
nay thích thì thôi đã muộn màng

***************

Tôi thiếu tình thương yêu của Mẹ
sực nhớ anh cùng một nỗi đau
hai đứa mang cùng chung cảnh ngộ
trên đời, nên mình đến với nhau
*
Chia sẻ với nhau niềm bất hạnh
lớn nhất trong đời một đứa con
Thu đi, Thu đến rồi Thu lại
vẫn những niềm đau xé rách hồn...

đông hương

Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

NGUYÊN MỘT ĐỜI CHỜ



Em ngồi gom nắng đầu Đông
gom trăng tháng Chín, gom Hồn của Thơ
một tay gom lạnh giao mùa
tay kia gom ấm áp chờ tiết Xuan
*
Em ngồi níu gió mong manh
du miên đồi trọc, phiêu bồng từ khuya
vẳng từ qui hát vọng về
lạ lùng như đã mùa hè đâu đây
*
Em ngồi đếm dấu chân mây
bao năm bụi phủ mỗi ngày chồng cao
chợt nghe cỏ_ lá nghẹn ngào
tiếng mưa nặng hạt ồn ào trên sông
*
Em ngồi cảm phận rêu rong
thương con bến cũ đợi mong người về
giòng xưa chảy mãi hẹn thề
sợ là vĩnh cửu hôn mê đọc hành
*
Em ngồi nắm chặt mong manh
tia nhìn cường độ những đêm xa người ...

đông hương

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

TÍM HUẾ


Nhớ một giòng xưa, mắt Huế mưa
thềm rêu xanh phủ đậm bên bờ
rong buồn nhìn lục bình vô định
đợi gió qua cầu mang chúc thư
*
Nắng xuống Kinh Thành rọi chút vui
tô thêm hương sắc đẹp cho người
đường vô Đại Nội hàng chân cũ
im lặng nằm nghe bông muối rơi
*
Bóng chiều chìm dưới giòng sông xanh
tím thẩm hoàng hôn, nhuộm Ngự Bình
tím cả tà O, luôn màu mắt
phủ hết chùa thiêng, cả Dã Viên
*
Tui về mong gặp dấu hương xưa
hôm đi, bỏ quên lại ai chờ
nhiêu năm bên những bông hồng lạ
quên cả thời tui vẫn đón đưa
*
Biết còn O đó trong tà thương
mái tóc thề vương gió Trường Tiền
chiếc nón bài thơ dường dư ảnh
mang dáng sầu O nhớ cuộc tình
*
Ngàn đời răng cạn được giòng Hương
khi mô đồi Ngự vắng thông ngàn
còn lá me bay như mưa lệ
răng tui quên O được...cho đành

đông hương

Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

PHÂN VÂN


Xin thêm một lần thôi, một lần thôi
cho giấc mơ êm đừng tan vỡ
xin thêm một lần thôi, một lần thôi
khung trời hoa nếu cửa mở... tuyệt... vời
*
Cho nhau thêm một lần thôi...lần thôi
gọi ảo hư bên kia về trấn giữ
cho nhau thêm lần thôi, đừng bỏ tôi
quay lưng đi, làm thương nhớ muôn đời
*
Mong sẽ rồi từ đây, rồi từ đây
không long lanh sau đồng tử si mê
mong tương lai đừng mình tôi ...mình tôi
lang thang đi, phân vân đứng, lửng thửng về
*
Vơi phần nào không, phần nào không
khi thiên thu dài cho đến cuối đời
vơi dược nhiều không, được nhiều không
khi thiên nhai khoá rỉ...chắc... không người

đông hương


Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

ĐÊM SÂU


Đêm sâu xuống phố lỡ đường
đậu trên mái cũ, tim buông thở dài
vỗ về buồn mới mãn khai
phố xưa, trời lạnh, nhớ người vân...vân...
*
Và đêm nào, món nợ nần
chưa hề dịp trả nên băn khoăn hoài
dầm dề rũ sợi vàng phai
giòng mưa làm nhớ quá trời cố hương
*
Tim hỏi tôi: _Mưa SàiGòn
hay mưa phùn Huế mà mòn mỏi mong ?
hai trời quấn sợi vấn vương
Cửu Long_ Hương mãi miết song song hoài
*
SàiGòn_Huế_ người thương ơi
bên ni giòng lạnh, Đông ngồi thềm mây
nhớ chi nhớ đến đọạ đày
hanh hao đồng tử, rối bời thực _hư

đông hương

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

NẮNG KHUYA



Cuối khuya nắng thắp trên tường
trăng tàn về núi theo đường hư vô
vạc đơn rũ cánh bên bờ
sông mây, trên nhánh tre ngà già nua
*
Sông mây bờ ngủ mùa Thu
cỏ bồng chưa giấc ngoan, ru một mình
vùng trời màn phủ lên đêm
hạt sương quá tuổi đóng băng lớp dày
*
May còn ngọn gió ham chơi
quên đường, đi lạc vào tay...để rồi
nhìn giờ giấc mãi ngoan trôi
biết về có kịp thắp trời thiên nhai
*
Ôm nguyên tôi lẫn hình hài
cho anh ngắm có đúng hoài niệm xưa
_Ừ, trong kỷ niệm ẩn cư
cái đêm hạnh phúc mình từ chân duyên...

đông hương

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

ĐÊM SÂU XUỐNg PHỐ


Sương rất dày khi đêm sâu xuống phố
đèn ảo mờ đâu rồi hạnh phúc nhau
con đường nõn trắng phủ đầy trên cỏ
kéo kiếng xe, tôi thầm hỏi: Anh đâu
*
Lạnh âm độ, thêm gió lùa ngang cửa
lạnh mãn đời hay chỉ ngắn thời gian
ngõ nào về cho mơ tôi đừng vỡ
xin Trời cho tim đừng mãi lang thang
*
Quá mệt mỏi, không thích phiêu bồng nữa
nửa đời rồi, tim vừa hết côi đơn
ngày ngồi quán, nhìn người dưng qua phố
tách café nóng lúc nãy nguội dần!
*
Mỗi chiều đến nhìn hoàng hôn thẩm tím
nghe buồn rưng chảy tròn quanh môi mình
cứ vậy đó làm tim tôi nhịp hẫng
hiểu ra Anh, người giữ khoá ngục tình
*
Tối đã sâu, sao tôi còn giữa phố
còn loay hoay chạy quành quanh tìm gì
thôi Trời ạ, tôi mong tìm về vỗ
nhưng người xa, nên nước mắt...hoen mi !

đông hương

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

ĐOẢN KHÚC GIÒNG MƯA



Mưa rơi những giọt nghẹn ngào
như là tiếng khóc bầy sao tháng phùn
ngắm đêm dỗ ngọt vô thường
đừng ru tim ngủ điệu buồn ca dao
*
Khuya rồi, chạm trán chiêm bao
mình thân một hạt nước màu từ sương
sa trên lá mục trong rừng
chảy dài xuống rễ, vỡ từng mảnh chiêm
*
Trên vùng quanh khoé, du miên
chiếc nhìn là lạ chưa quen bao giờ
không chừng kỷ vật của thơ
mà đêm tiền kiếp viết chưa xong bài
*
Không gian nõn trắng quanh tôi
nửa mưa_ nửa tuyết_ nửa vời nhớ thương
nhờ tim gõ nhịp sở trường
bài thơ mang tựa " con đường tìm nhau "
*
Mưa rơi càng lúc nghẹn ngào
thác pha lê cũng ạt ào chẳng thua ...

đông hương


Chủ Nhật, 3 tháng 12, 2017

CÓ AI XA HUẾ MÀ TIM KHÔNG CHÙNG


Huế chừ, nắng ngủ trưa rồi
hoàng hôn bước chậm, còn ngoài sông mây
lửng lờ Hương nhẹ chảy xuôi
chỉ con đò dọc  lất lay mái chèo
*
 Ngự Bình say nắng, nghiêng chao
soi dài Vỹ Dạ hanh hao Kinh Thành
tím hai vạt áo trâm anh
bài thơ trên nón ý chừng vươn bay
*
Giòng xưa đòi nợ một người
 từ mô bất chợt vào đời tim ngoan
làm cho lòng Huế ngợ ngàng
đến quên mình cũng đài trang Nguyễn Triều
*
Rứa là vời vợi thoáng yêu
chưa là tháng cuối đã nhiều lũ phong
giọt ngà nhấn cung tơ đồng
phím ngân như tiếng hồ cầm kỷ nương
*
Đò ai đậu bến, trông mong
ai người tri kỷ nghe đàn, uống trăng
rồi mai dù có cách lòng
bỏ quên lại Huế phượng hồng_ tím soan
*
_ Làm vua một bữa đi anh
sẽ em O gái Kim Long mỹ miều
biết mô ngọn sóng thương yêu
lạc từ Xuân Thượng xuôi neo Trường Tiền
*
Hỏi người rời Huế _ luôn em
có xa được Huế mà tim không chùng?

đông hương





Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2017

HUYỀN THOẠI ĐOÁ HOA VÀ CÁNH THIÊN THẦN



Sáng đi qua cánh đồng không còn cỏ
những cánh đồng rơm rạ đã cằn khô
lúa hết reo vui, mất thẳng cánh cò
trầm một nỗi vạc buồn không ai biết
*
Tôi_cánh chim sợ đường bay biền biệt
xa lòng người, nuối tiếc chiều mưa xưa
trên quê hương, lá cây rụng không mùa
nằm chung với giấc ngàn thu huyệt mộ
*
Những sợi mưa trên tóc thay về vỗ
và vòng tay ai _tấm áo duyên trời
khoác vai tôi cho ấm chút niềm vui
và khẽ chạm quanh người tôi run lạnh
*
Tôi qùi xuống, đón trên tay phúc hạnh
để chuyến về làm hành lý hồi môn
hạt lung linh gieo đất hứa nảy mầm
vươn thành cánh đồng tình thương_xúc cảm
*
Trời cúi xuống, và anh linh cảm động
hai cuộc đời không liên hệ, song song
một doa hoa và một cánh thiên thần
cho giao hợp thành nụ hôn vĩnh cữu.

Từ ảo ảnh bỗng trở thành hiện hữu
tôi trong người và người giữa tim tôi...


đông hương